Yêu thương bản thân (kì 1) - Tiếng nói nội tâm - nguồn gốc
Yêu
thương bản thân
Tiếng
nói nội tâm
Nơi nào đó trong trí óc của chúng ta, tồn tại từ
ngày này qua ngày khác, có một quan tòa. Họ nhìn những việc chúng ta làm, xem
cách chúng ta thể hiện, nhận định về ảnh hưởng của chúng ta với những người
khác, dõi theo thành công và thất bại của chúng ta – và rồi, những thẩm phán đó
sẽ ra bản án sau cùng. Quyết định của bản án sẽ là cái nhìn đầy màu sắc về bản
thân chúng ta. Nó quyết định mức độ của sự tư tin và mức độ yêu thương bản
thân, đánh giá xem liệu chúng ta là một cá nhân có giá trị hay là đồ bỏ đi. Thẩm
phán đó phụ trách điều mà chúng ta gọi là lòng tự trọng.
Lời
nói của vị thẩm phán này có thể yêu thương hoặc cay nghiệt, nhiều hoặc ít sự ủng
hộ, nhưng trớ trêu là vị thẩm phán này lại xét xử không tuân theo một bộ luật
hay quy tắc hợp lí. Hai con người có thể có mức độ tự trọng khác nhau ngay cả
khi những việc họ làm là giống nhau. Những
quan tòa dễ tính cho chúng ta những đánh giá nhẹ nhàng, ấm áp, khích lệ và có
cái nhìn hào phóng với bản thân chúng ta. Trong khi đó những quan tòa khác thì
phán xét chúng ta gay gắt, thường có thái độ thất vọng và có khi ghê tởm với
chính bản thân chúng ta.
Nguồn gốc của những vị quan tòa này – tiếng nói nội
tâm rất dễ tìm ra: đó là sự nội tâm hóa tiếng nói của những người đã từng bên cạnh
chúng ta. Chúng ta hấp thu tiếng nói của sự khinh miệt và vô tâm hoặc sự nhiệt
tình và ấm áp, những tiếng nói mà chúng ta sẽ nghe suốt những năm tháng tiếp
theo. Bộ não chúng ta chứa đầy những cái hang rỗng và hầu hết chúng ta đểu để
cho những âm thanh đó vang vọng mãi trong đầu. Có khi, một lời độc thoại tích cực
và ấm áp cổ vũ chúng ta chạy cán đích: “ Cố lên, mày sắp đến đích rồi, cố
lên, cố lên ”. Nhưng thường xuyên hơn, tiếng nói nội tâm thường không nhân từ.
Nó chăm chăm trừng phạt và trách móc, khiến chúng ta cảm thấy hoảng loạn và xấu
hổ. Nó không thèm nhớ bất cứ điểm tốt đẹp nào bên trong chúng ta và những khả
năng trở lên tốt hơn của bản thân. Chúng ta thường nghe thấy tiếng nói quen thuộc trong đầu:
“ mày làm tao thấy kinh tởm, mọi thứ đều trở lên tồi tệ với những người như mày
”.
Một tiếng nói nội tâm luôn luôn là một tiếng nói bên
ngoài mà chúng ta – không nhận ra – biến nó trở thành của chúng ta. Chúng ta hấp
thu âm thanh của sự săn sóc và yêu thương từ ba mẹ ( hoặc người chăm sóc chúng
ta), người mà nhân từ với những khuyết điểm và đặt những cái tên dễ thương cho
chúng ta. Hoặc những tiếng mắng mỏ của của những bậc cha mẹ hay tức giận; sự
hăm dọa của anh chị em mà làm chúng ta tự ti; câu nói của tên bắt nạt ở trường
học hoặc thái độ của một giáo viên mà lúc nào cũng có vẻ không hài lòng.
Chúng ta ghi nhớ những tiếng nói này bởi vì trong những
thời điểm quan trọng trong quá khứ, những tiếng nói đó nghe rất thuyết phục và
không thể cãi lại. Tác giả của những tiếng nói đó lặp đi lặp lại cho đến khi
chúng trở thành cách chúng ta suy nghĩ – một cách tích cực hay tiêu cực.
Bài
tập: Kiểm tra lại tiếng nói nội tâm
Chúng ta có thể bắt được tiếng nói nội tâm khi chúng
ta nhắc nhở bản thân những câu hỏi sau:
-
Khi tôi làm điều gì đó ngu ngốc, tôi thường
nói với bản thân…
-
Khi tôi thành công, tôi thường nói với bản
thân…
-
Khi tôi cảm thấy lười biếng, tiếng nói
bên trong sẽ nói…
-
Khi tôi nghĩ về tình dục, tiếng nói nội
tâm sẽ bảo…
-
Khi tôi tức giận với một ai đó, tôi sẽ tự
nói với bản thân…
Những thẩm phán bên trong phán xét
bạn một cách thoải mái hay trừng phạt?
Nguồn: https://www.theschooloflife.com/thebookoflife/self-love/
Người dịch: https://www.facebook.com/Ruacon.suti
Nguồn: https://www.theschooloflife.com/thebookoflife/self-love/
Người dịch: https://www.facebook.com/Ruacon.suti
Nhận xét
Đăng nhận xét
Để lại suy nghĩ của bạn nha